Paris ngọt ngào và thơm lừng mùi… hạnh nhân

Cỡ chữ

Đã lâu quá rồi chẳng có thêm bài viết mới nào về du lịch, mặc dù từ trước khi đi nghỉ hè năm nay mình đã tự nhủ là đi về sẽ cố gắng ghi lại vài dòng. Nhưng mà có lẽ nấu ăn nhiều quá làm văn chương bị cùn đi mất rồi. Vận đến cả 10 tầng công lực cũng chả “nặn” ra nổi một câu tử tế, trong đầu lúc nào cũng chỉ thấy ăn và ăn và ăn :”> Thôi thì đời đã xô đẩy ta đến nông nỗi này, ta đành theo đời vậy, chẳng viết được về đi chơi thì viết về chuyện ăn trên đường đi, dù sao cũng vẫn thuộc phạm trù “Du lịch” ^.^

Điểm đến đầu tiên của mình trong mùa hè vừa rồi là Paris. Paris thơ mộng – Paris hoa lệ – Paris của các anh chàng lãng mạn đẹp trai cùng các cô nàng mặt hoa da phấn – Paris của ánh sáng, của thời trang, của nước hoa, của sông Seine xinh đẹp và của các chuyện tình lãng mạn hơn cả Romeo và Juliet.

Sách du lịch nào cũng bảo thế!!!

Ảnh minh họa – nguồn: http://www.glamourmagazine.co.uk/love-sex-relationships/living-travel/style/2010/07/paris-romantic-top-five

Nhưng mà thật sự là tuy mình đã đến Paris tới lần thứ 3 nhưng vẫn không cảm thấy được bất cứ điều nào trong số những điều kể trên. Cũng có thể là do thời gian mình lưu lại tại Paris chưa đủ để khám phá hết vẻ đẹp của nó, nhưng ấn tượng của mình về Paris chỉ có: lộn xộn, nhốn nháo, đề phòng mất cắp tại các bến tàu xe, người nhập cư quá nhiều, bẩn và nhiều rác, đa số các điểm thăm quan nổi tiếng đều đã được thương mại hóa đến mức tối đa nên cũng mất đi ít nhiều sự hấp dẫn tự nhiên của nó…  Nói chung là quá nhiều ấn tượng tiêu cực, trừ một thứ là Paris rất thơm và ngọt ngào. À, không phải mùi thơm từ nước hoa đâu nhé. Mà là mùi thơm của rất nhiều thứ đồ ăn đủ loại: của bánh mì mới ra lò, của gà quay vàng ruộm, bóng lưỡng, của thịt xá xíu và cơm sườn từ quận 13 và đặc biệt hơn cả là mùi thơm hạnh nhân của loại bánh mà có lẽ không ở nơi đâu ngon bằng tại Paris – Macaron.

Mình là đứa theo chủ nghĩa “cơm là tất cả”. Cho nên dù đã sống ở bên này 3 năm, số lần mình ăn bánh mì trong một năm chắc đếm được trên đầu ngón tay (còn lại là nấu cơm, ăn sáng cũng bằng cơm luôn). Tuy không ăn bánh mì, nhưng mình đặc biệt thích mùi bánh mì nướng. Siêu thị đồ ăn ở bên này bao giờ cũng có một quầy riêng dành cho bánh mì và các loại bánh ngọt. Những ngày mùa đông trời lạnh mà vào đây thì thôi rồi là mê, và thôi rồi là đói (nếu lỡ đi vào đúng giờ cơm). Cái mùi ấm sực và thơm phức của bột mì chín tới ấy quả thực là có sức mạnh vô cùng to lớn, không chỉ khiến cái bụng sôi ùng ục mà còn khiến cả cái đầu liên tưởng đến đủ thứ, từ vị giòn rụm của vỏ bánh cho đến ruột bánh trắng mềm mà nếu phết chút bơ ngậy, rắc ít muối và tiêu lên thì ngay cả người chẳng bao giờ thích ăn bánh mì như mình chắc cũng không kiềm lòng nổi. Nhưng đó là mùi bánh nướng trong siêu thị ở Hà Lan và Bỉ thôi, so với mùi bánh nướng từ cửa hàng bánh mì ở Paris thì vẫn còn thua xa. Mình nhớ lần đầu tiên đến Paris, ở trọ trong một khách sạn ở khá xa trung tâm, nên hầu như ngày nào cũng phải đi từ rất sớm, nếu không muốn mất thời gian xếp hàng quá lâu tại các điểm du lịch. Khách sạn giá rẻ nên không có bữa sáng đi kèm, bù lại thì ở ngay cạnh khách sạn là một cửa hàng bánh mì nhỏ. Vì đi sớm nên mấy hôm liền mình đều có cơ hội được nếm thử bánh mới lấy khỏi lò của cửa hàng: Baguette giòn tan, mới nếm thử thấy hơi có vị mằn mặn của muối, nhưng ăn nhẩn nha lại thấy vị ngọt dịu của lúa mì trên đầu lưỡi. Bánh mì lúa mạch tròn trên mặt có rắc đủ loại hạt như hạt hồ đào, hạt thông, poppy seed, hơi khó ăn một chút nhưng nhiều chất dinh dưỡng. Bánh bơ vàng ruộm với nhân nho khô, thơm muì Rum nồng nàn. Và tất nhiên là không thể bỏ qua Croissant. Nhưng riêng về chiếc bánh sừng bò nổi tiếng này mình sẽ nói thêm ở đoạn sau nhé.

Một cửa hàng bánh mì tại Paris 

Ảnh minh họa – nguồn: http://www.aparisguide.com/restaurants/index.html

Bánh mì ở Paris, dù là bán trong cửa hàng sang trọng, hay quầy bánh nhỏ tại ga xép, cũng đều ngon cả. Nhiều khi chẳng cần kẹp thêm thịt hay jăm-bông, chỉ cần một cái bánh mì nóng hổi, véo thành từng miếng nhỏ, chấm với sữa đặc là thấy tuyệt lắm rồi. Nhưng lần đi chơi Paris vừa rồi thì mình được thưởng thức bánh mì kẹp gà quay – lần đầu tiên trong đời thì phải?! Hôm ấy cả nhà đi chơi Disneyland, trời giữa tháng 7 mà xấu kinh dị, buổi sáng còn quang đãng, đến chiều thì mây mù, rồi mưa. Mưa tầm tã kèm theo gió, lạnh ơi là lạnh. Disneyland ở xa, đi tàu mất cả tiếng đồng hồ nên mấy mẹ con về được đến nhà cũng là giờ cơm rồi. Vì đã được dặn dò rất kĩ từ trước là cạnh nhà có hàng gà quay siêu ngon của ngon, nên về đến nhà một cái là mình ba chân bốn cẳng chạy đi kiếm một con gà về cho ba mẹ con ăn tối luôn. Tối muộn, cửa hàng đã bán gần hết thịt gà, mà đi đến gần vẫn ngửi thấy mùi thơm sực tỏa ra từ mấy con gà da đỏ bóng lưỡng được quay đều trong tủ nướng. Chưa cần ăn, chỉ cần nhìn và ngửi mùi thôi nước miếng cũng tứa ra rồi. Và tối hôm ấy ba mẹ con mình có bữa ăn nóng sốt ngon lành với bánh mì baguette kẹp thịt gà nướng, rau xà lách trộn và … tương ớt, đúng kiểu Đông Tây kết hợp, nửa Pháp nửa Việt Nam, nhưng mà thực sự là “siêu ngon của ngon” thật.

Hôm ấy vội quá nên chẳng có cái ảnh nào, nhưng món gà mà mình ăn cũng hấp dẫn y như thế này này ;)

Ảnh minh họa – Nguồn: http://travel.nytimes.com/travel/guides/europe/italy/bologna/34610/a-f-tamburini/shopping-detail.html

Nói về mùi thơm quyến rũ chết người từ thịt nướng, chắc không thể nào bỏ qua Quận 13. Quận 13 Paris là thiên đường của những tâm hồn ăn uống như mình bởi vì ở đây có quá nhiều quán ăn ngon – và bán đồ Việt xịn, chứ không phải kiểu Việt lai Tàu, lai Thái hay lai Bỉ như mấy quán ở Bỉ hay Đức mà mình đã thử qua. Lần đến Paris mùa hè vừa rồi mình ăn ở đây khá nhiều vì mẹ mình không ăn được đồ Tây, nên gần như ngày nào mấy mẹ con cũng ăn ít nhất một bữa đồ Việt Nam ở đây. Cửa hàng của người Tàu, thực đơn thì toàn tiếng Pháp, nên lần đầu tiên vào cửa hàng mình chẳng dám gọi món gì ngoài cơm sườn, cơm gà và cơm bò – vì chỉ đoán được mỗi mấy từ này :D Nhưng cơm ở đây làm khá ngon, đặc biệt là cơm sườn, thịt được nướng vừa chín tới, thơm phức mùi hành tỏi và ngũ vị hương, ăn cùng với rau trộn chua ngọt và ít bì trộn thính thơm phức, hợp vị nên mẹ mình ăn cứ tấm tắc khen mãi.

Cơm tấm sườn bì – với mình thì phần bì ngon hơn phần sườn :”>

IMG_5990

và cơm bò lúc lắc 

IMG_5963

Paris còn có một thứ mà nhất định không thể bỏ qua, đấy là Macaron. Vì vẫn luôn ấp ủ dự định tự làm và viết bài về Macaron, cho nên một trong những mục tiêu của chuyến đi Paris của mình vừa rồi là ăn thử Macaron chính hiệu, để xem Macaron chuẩn thì thế nào. Và nhờ sự chỉ đường của một người bạn, mình tìm đến được nơi sinh ra loại bánh này – Laduree. Cửa hàng nằm trên một trong những đại lộ to đẹp và đông đúc nhất của Paris, cũng là thương hiệu rất nổi tiếng, nhưng nhìn từ bên ngoài thì thấy khá là khiêm tốn. Mặc dù mọi thứ trang trí bên ngoài đều rất xinh – theo kiểu đáng yêu và trang nhã, với tông màu chủ đạo là tím hồng và xanh nhạt. Bên trong cửa hàng chỉ có 2 quầy bán bánh chính, chủ yếu là các loại Macaron, thêm một vài loại bánh ngọt và bánh mì khác. Macaron được bán theo hộp, cỡ 6 cái, 8 cái, hoặc nhiều hơn… và có khá nhiều loại cho khách hàng lựa chọn, từ những mùi vị cơ bản như Chocolate, Hạt dẻ cười, Dâu tây, Dâu đất.. cho đến những loại khá lạ như Oải hương. Chỉ riêng việc chọn loại bánh ở đây cũng mất khối thời gian, vì nhìn loại nào cũng hấp dẫn và… quá xinh xắn. Sau một hồi đắn đo, mình cũng chọn được đầy một hộp với vị Hạt dẻ cười, Hoa hồng, dâu đất, chocolate, caramel và vanilla.

Bên trong cửa hàng Laduree

Ảnh minh họa – Nguồn: http://www.protocolsnow.com/2009/07/12/eating-from-socal-to-paris/

Có lẽ phải nói rằng được ăn Macaron tại Laduree là một sự may mắn. Bởi vì nếu không, chắc mình sẽ vẫn nghĩ rằng Macaron là thứ bánh chỉ được cái mã ngoài xinh đẹp, còn bên trong thì chẳng có vị gì ngoài vị ngọt của đường. Macaron của Laduree cũng ngọt, nhưng là cái ngọt theo kiểu rất dễ chịu chứ không phải là ngọt sắc hay ngọt khé cổ. Với Macarons của Laduree không thể gọi là “ăn”, mà đúng hơn phải là “thưởng thức”. Một đĩa bánh với một bình trà hoa hồng hay hoa cúc. Nhấm nháp một miếng thật nhỏ để cảm giác vị giòn giòn của vỏ bánh, vị xốp bùi thơm phức của hạnh nhân trong vỏ bánh, với lớp nhân mềm ngậy bơ, hay cũng có khi dẻo dẻo dai dai thơm mùi mứt quả. Cắn một miếng lại muốn thêm miếng thứ 2, thứ 3… và thứ n. Sau này mình có thử thêm Macaron trong một số cửa hàng khác cũng rất nổi tiếng tại Áo, Mỹ và Bỉ, nhưng không nơi đâu bằng được Macaron của Laduree. Cho nên mặc dù giá quả thực là đắt (mỗi cái bánh bé xíu có giá khoảng 2EUR, tương đương với gần 50.000 tiền Việt), nhưng mà đáng đồng tiền bát gạo.

IMG_5738

Từ Laduree mình còn mua được mấy chiếc bánh Croissant mini nữa. Croissant ở đây cũng là kiệt tác, không thua kém gì Macaron. Bên trong lớp vỏ vàng ruộm và giòn tan là lớp ruột mềm, từng lớp từng lớp tách nhau và mỏng đều đến độ hoàn hảo, nhìn qua là đủ biết trình độ bậc thầy của người làm bánh (nói đến đây lại thèm, giá mà mình có thể chui vào bếp của người ta để học cách làm thì quá tuyệt).

Paris còn nhiều mùi thơm ngon lành nữa, nhưng chắc viết đến đây thôi, cũng dài quá rồi, còn nhường chỗ cho những nơi khác nữa.

(Viết về chủ đề ăn uống quả thực là dễ chịu :D :D :D)

——-

* Vui lòng đọc kĩ bài viết và các phản hồi trước khi đặt câu hỏi 

* Toàn bộ nội dung bài viết và hình ảnh (trừ những hình ảnh có ghi nguồn trích dẫn) thuộc bản quyền của Savoury Days. Các bạn có thể lưu lại công thức để sử dụng cho mục đích cá nhân. Nhưng không được sử dụng hoặc đăng tải lại với các mục đích liên quan đến thương mại. Nếu muốn sử dụng, vui lòng liên hệ với Linh Trang theo địa chỉ email: savourydaysvn@gmail.com. Mọi hành động cố tình vi phạm sẽ chịu xử lí theo quy định của pháp luật.

33 phản hồi tới Paris ngọt ngào và thơm lừng mùi… hạnh nhân

  1. Phương Uyên
    Tháng Bảy 29, 2016 vào 9:11 chiều #

    Cô ơi con tên là Lê Hà Phương Uyên 11 tuổi .Con k biết mình đã đam mê làm bánh khi nào nữa.Sau khi biết trang web này của cô con càng thêm yêu làm bánh.Con cũng đã có cuốn Nhật ký học làm bánh 2 của cô.Con mơ ước sau này cũng được như cô.:]

  2. bonbon
    Tháng Chín 10, 2015 vào 11:33 chiều #

    Chị Trang ơi, khi nào c làm macaron đi ah. Em rất thích những bài viêt của c, rất đầy đủ và chi tiết.
    E cũng thử với macaron rồi nhưng thực sự không đơn giản. E hy vọng sẽ có ct từ chị sớm để có thể làm lại một cách thành công.
    Cảm ơn chị rất nhiều :))))

    • Linh Trang
      Tháng Chín 12, 2015 vào 5:08 sáng #

      Blog có bài về Macaron rồi em, em cần tìm công thức gì thì dùng chức năng Search ở đầu trang nhé.

  3. Nguyễn Hà Phong
    Tháng Mười Hai 29, 2014 vào 9:10 sáng #

    Chào Trang,

    Lần tới, khi qua Paris, em có thể đến tiệm bánh mỳ này:

    http://dupainetdesidees.com/historique.html

    Với anh, có lẽ bánh mỳ ở đó ngon nhất Paris.

    Thân,

    Phong

    Trang web của em rất tuyệt. Bravo!

  4. TRAN JOSEPH
    Tháng Chín 17, 2013 vào 4:07 chiều #

    Đọc xong bài viết của chị về Paris và những chiếc bánh macarons của thương hiệu nổi tiếng Ladurée, Joseph chạy lên mạng để tìm hiểu thêm về hiệu bánh này thì đọc được 1 bài phóng sự nói lên sự thật mà ít ai biết ….Từ lâu mọi người đều cho rằng Ladurée cho ra lò những chiếc bánh macarons được làm thủ công trong cửa tiệm của mình (đó cũng là lý do vì sao chúng rất đắt tiền), nhưng sự thật thì không phải như vậy.
    Những chiếc bánh macarons này được làm ra trên dây chuyền công nghệ, tại một nhà máy bên Thụy Sĩ, nhà máy này cung cấp macarons cho nhiều cửa hàng trên thế giới. Hơn nữa là những chiếc macarons này đã được đông lạnh để dễ bảo quản và chuyên chở, những chiếc bánh mà người ta mua tại tiệm Ladurée cũng là những chiếc bánh đã được rã đông !

    • Linh Trang
      Tháng Chín 17, 2013 vào 11:43 chiều #

      Điều này cũng có lí vì Laduree có lượng khách rất đông, nếu làm thủ công chắc không phục vụ được nhu cầu cao như vậy. Thật ra Macaron nhìn chung đang là loại bánh kiểu hợp mốt nên giá cả ở mọi cửa hàng bánh đều đắt, Laduree có thể cao hơn, một phần lớn là nhờ danh tiếng và lịch sử của họ. Nhưng kể cả sản xuất công nghiệp thì mình thấy để làm ra được mùi vị như Macaron của Laduree hay Pierre Herme cũng không phải là chuyện dễ. Cho nên bỏ tiền ra mua bánh của Laduree mình thấy vẫn xứng đáng :)

  5. Phương Anh
    Tháng Mười 16, 2012 vào 10:04 sáng #

    Macaron thích quá Trang ơi, ước gì cũng được sang đó như bạn

  6. bui nhu bao huyen tram
    Tháng Mười 10, 2012 vào 7:54 sáng #

    chi Trang ui,em biet toi blog nay tu cai hom doc 2dep ih’,sau do thi e rat la cham chi len xem ^^,doc savourydays nhu la dong tam su,chia se cua phai nu voi nhau,thay nhe nhang va thanh thoi ghe,chi noi thoi tiet xau,nhung o nha nuong banh that thich,e cung thay thich lammm lammm,va da cam nhan duoc cai khong khi yen binh do roi…..yeu chiiizzz…yeu savourydys…nhieuuuuu,mot noi de e f5 sau nhung moi met….<3<3<3

  7. Coquelicot
    Tháng Mười 9, 2012 vào 6:26 chiều #

    Trang ơi,

    Thật là tiếc mình không có dịp giới thiệu Paris cho bạn. Đúng là cảm nhận đầu tiên khi mình mới đến Paris là rất sốc, vừa bẩn, vừa hôi, lại lộn xộn chen chúc. Mình đã có thời gian sống ở Nhật và ở Anh, mọi thứ khá gọn gàng ngăn nắp, con người lịch sự, nên giấc mơ Paris của mình bị vỡ tan tành trong những tháng đầu ở đây.

    Nhưng nếu ta cố gắng tìm hiểu Paris, đi sâu đi xa, vào các ngõ nhỏ, vào các khu phố xa địa điểm du lịch chen chúc, thì Paris sẽ mở ra một tâm hồn mới rất khác và rất quyến rũ. Paris giống như một số người Pháp vậy, nếu mới gặp thì thấy cáu cảm và lạnh lùng, nhưng nếu mình nói được một ít tiếng Pháp và cố gắng tìm hiểu thì thấy người ta rất thân thiệt, nhiệt tình và sâu sắc.

    Lần sau Trang đến Paris thì nhất định tớ sẽ dẫn Trang đi ăn thử các loại bánh ngon ở đây. Tớ cũng thấy như các bạn khác là macaron của Pierre Hermé thanh và tinh tế hơn của Ladurrée, hay của Sadaharu Aoki hoặc Grand Mère Auzou cũng rất ngon. Phải tội La Durrré có first-mover advantage :) nên có rất nhiều biết đến.

    Tớ cũng đã từng làm macarons, tuyệt nhất là cảm giác khi quẹt nhân lên mặt bánh và chập hai (nửa) bánh lại. Chúc Trang làm macarons thật thành công nhé. Tớ sẽ rất hồi hộp xem công thức của bạn như thế nào đấy, vì bạn làm cái gì cũng cẩn thận đến nơi đến chốn. Tớ thì lấy ngay công thức của một quyển sách tớ được tặng thôi.

    • Linh Trang
      Tháng Mười 10, 2012 vào 5:08 chiều #

      Cảm ơn ấy, nếu tớ quay lại Paris nhất định sẽ nhờ ấy dẫn đường :) À tớ nhận được mail rùi, tớ sẽ reply sớm nha :)

  8. thanh bảo
    Tháng Mười 7, 2012 vào 10:42 sáng #

    hình như chị là người Hà Nội phải không ạ? Đọc phần đầu bài viết, cảm nhận của chị về Paris ấy làm em liên tưởng đến Hà Nội vì em có dịp đi thực tập ở Hà Nội. Lần đó em rất hụt hẫng vì em thấy Hà Nội sao xô bồ và rối ren quá, người dân địa phương em cũng không dám tiếp xúc nhiều vì ai cũng hung dữ hết. Đây chỉ là cảm nhận của em thôi, mong chị đừng giận, chắc chắn là Hà Nội vẫn còn những nét đẹp rất riêng mà em chưa khám phá hết

    • Linh Trang
      Tháng Mười 7, 2012 vào 5:27 chiều #

      Ừa đúng là HN dạo này có như thế em ạ, nhưng không phải ai cũng hung dữ đâu (chị chẳng hạn :”>)

  9. kieulinh_trinh
    Tháng Mười 6, 2012 vào 2:56 chiều #

    hôm nay lang thang trên FB … đọc được chia se của chị về Paris … thật sự nhiều cảm xúc thật
    Đọc những dòng đầu tiên : e ngỡ ngàng trước sự lãng mạng của Paris (cũng đọc sách thấy ngta nói giống chị nhưng ko lẽ là thật ….) và cảm thấy chị thật ….. “khác “..
    Đọc hết part 1 : hihi …. chị Trang ơi … chị đã quay về … là bà chị iu dấu mê nấu ăn của tụi em …. dù ở đâu chị vẫn là chị điều chị quan tâm là Food ( e cũng vậy ….keke)…. nên em đã quyết định sẽ theo dõi chị ….tìm tòi chị … mổ sẻ chị ….Trên FB …. nên chị cứ up bài đi …. vì ít nhất cũng có 1 ng lun ủng hộ chi hết mình ( về phương diện tinh thần )… Cố lên nhé chị ….( ủng hộ nhiệt tình và hết mình )

  10. Nga Nguyen
    Tháng Mười 5, 2012 vào 7:45 chiều #

    Đúng là mỗi người một cảm nhận khác nhỉ :) Chị chẳng thích quận 13 lắm đâu. Ngoài chợ Tang Freres và tiệm bánh mỳ Việt đối diện bên kia đường thì chị chưa được ăn tiệm nào ngon cả. Em ăn ở đâu thế? Lần tới chị sẽ ghé ăn thử ngay mới được.

    Mà chị cứ nghĩ là macarons thơm ở cái nhân, chứ vị hạnh nhân ở vỏ bánh thì có ngửi được đâu nhỉ (trừ lúc nướng bánh trong lò thì có mùi một tị thôi). Đến lúc bánh ăn được (và bán được ở ngoài hàng) thì đã nằm trong tủ lạnh tối thiểu 24 giờ rồi thì càng khó thấy mùi chứ nhỉ?

    Macarons của Pierre Herme có nhiều nhân hơn Laduree em ạ. Ngoài hàng họ thường chỉ bán một vị (macaron vị cafe, hay chocolate, hay chanh, hay rose, v.v…) chứ muốn kết hợp nhiều vị với nhau thì phải đặt làm riêng rất đắt. Em mua cuốn sách Macarons của Pierre Herme, công thức rất tỉ mỉ, và đặc biệt là vô cùng nhiều vị, tha hồ mà sáng tạo. Có quyển này giắt lưng, chị gần đủ tự tin để mở tiệm macarons đây… j/k… :P

    • Linh Trang
      Tháng Mười 6, 2012 vào 8:44 sáng #

      À, quận 13 em thích vì nó có nhiều hàng ăn và đặc biệt là có cái siêu thị có quá nhiều thứ đồ chứ còn hàng ăn thì em cũng chưa thử được hết ạ. Thật ra ở châu Âu mà đi ăn đồ VN thì em chỉ thích chợ Đồng Xuân ở Berlin vì nó đúng là VN xịn, còn lại thì em nghĩ ở nhà tự nấu còn hơn :D

      Macaron lần sau em nhất định phải thử ở Pierre Herme mới được. Như hiện tại thì em thấy Mac của Laduree là vô địch rùi, em thử cả Macaron của cửa hàng bánh ngọt mà mọi ng nói là ngon và nổi tiếng nhất của Bỉ cũng thấy không bằng, và cái thua chính là mùi hạnh nhân ấy ạ ^^. Sách của Pierre Herme em chỉ có bản tiếng Pháp thui, hehe, cho nên em không đọc được. Nhưng công thức và cách làm + kinh nghiệm làm Mac thì em có nhiều lắm, đến mức em nghĩ chắc cũng không thể nói được tỉ mỉ hơn thế, chỉ có điều là em thấy áp dụng vào mỗi lò lại một khác. Cho nên em vẫn đang tiếp tục thử. À em đang nói phần vỏ bánh thôi ạ, chị có bí quyết nào làm phần vỏ bánh nó được vỏ giòn, trong lại xốp như hàng không ạ? vì em thấy chỉ cần lệch đi 1 tí là nó thành ra vỏ rỗng và dính răng rồi :(

      Chị làm bún ốc chưa chị? ;;)

      • Nga Nguyen
        Tháng Mười 6, 2012 vào 11:02 chiều #

        Chị vẫn chưa mua được ốc nên công cuộc thèm khát vẫn ngày ngày tiếp diễn. Khổ quá cơ! Đọc blog savoury nhiều là mệt thế đấy ;)

        Vỏ bánh nướng xong thường bị khô nên sau khi kẹp nhân nên để trong tủ lạnh 1 ngày, độ ẩm trong nhân sẽ làm phần giữa của bánh mềm hơn trong khi vỏ ngoài vẫn giòn em ạ. Theo kinh nghiệm của chị thì làm theo phương pháp Italian meringue thì chất lượng vỏ đồng nhất hơn, bên ngoài giòn, bên trong xốp hơn so với French meringue. Lúc nào thiếu thời gian, chị cũng vẫn phải làm kiểu French meringue, rõ ràng là vỏ bị rỗng hơn (do bánh nở cao quá) và đặc biệt là rất khô. Tuy nhiên, nếu em kẹp nhân để tủ lạnh 1 ngày thì ăn vẫn ngon, không bị dính răng đâu em ạ.

        À, mà chị có cuốn Macaron của PH bằng tiếng Anh mà. Lần đấy chị order ở amazon.fr họ có option mua tiếng Anh đấy em ạ http://www.amazon.fr/Macarons-Pierre-Herme/dp/1908117230/ref=sr_1_2?ie=UTF8&qid=1349557310&sr=8-2

        • Linh Trang
          Tháng Mười 7, 2012 vào 5:22 chiều #

          Cuối tuần này nhà em lại có ốc bung đậu & cà đấy ạ ;;)
          Cái vụ Mac thì em cũng thấy mọi người bảo là làm kiểu Italian dễ thành công hơn, nhưng vì em muốn viết tutorial nên cứ cố sống cố chết thử kiểu French, tại em nghĩ Italian meringue có vẻ hơi phức tạp, chắc sẽ không nhiều người có đk làm ở nhà được. Mà French meringue thì cứ vỏ rỗng là em coi như hỏng rồi, nên vẫn đang vật vã với nó :D
          Bản Mac của PH của em là pdf, hàng chùa ạ :”> Có nhiều ct nhân ngon lắm ạ? Thế để em đi mua vậy, em hay đặt từ amazon uk, mỗi lần đặt đều phải đặt nhiều nhiều 1 chút cho giảm tiền ship, hihi.

  11. jbch00p
    Tháng Mười 5, 2012 vào 12:46 chiều #

    Chị ới, bao giờ có thời gian chị nghiên cứu và dậy mọi người làm croissant đi chị nhé :D, em thấy nhiều người ca ngợi quá à, hihi

  12. Bao
    Tháng Mười 4, 2012 vào 8:49 chiều #

    em ăn macaron thích nhất vị chanh. nó ko bị chua gắt đâu, vì làm từ chanh vàng mà, nhất là cái nhân kem vị chanh đấy thì tuyệt cú mèo. hè hè, lần nào lên Champs Elysées chơi lại phải vòi người yêu mua cho 2 cái. :p. hihi, chị Trang năm nay có đi Paris tháng 7 hay tháng 8 thì đều xấu hết. Bây giờ tháng 9 mà trời đã lạnh căm rồi :(. mưa phùn tầm tã :(.

    • Linh Trang
      Tháng Mười 5, 2012 vào 5:56 chiều #

      ừa, ở đây trời cũng xấu, chán lắm em ah, nhưng ở nhà nướng bánh thì thích :D

  13. Ngan Ngan
    Tháng Mười 4, 2012 vào 7:47 chiều #

    Chủ đề về ẩm thực mà viết (or đọc) lúc đêm khuya với những người tràn đầy tình yêu mơ mộng với ẩm thực thì chết chị ạ :). Hay quá, nước Pháp nhẹ nhàng và ngọt ngào quá !

  14. annietran0710
    Tháng Mười 4, 2012 vào 4:56 chiều #

    đọc xong bài của chị, em muốn bay qua Paris thưởng thức quá. hihihi

  15. bé Vy
    Tháng Mười 4, 2012 vào 1:51 chiều #

    woa woa hè tới em cũng tính đi qua châu âu nè!! hí hí chị chụp hình đẹp quá, bài chị viết rõ ràng, có cảm giác thật thật sao íh, hay quá làm em rên vs mẹ nãy h, mẹ đang chửi um lên “m ở trong đây phụ mẹ có xúi mà nóng quá hóa khùng hả con!!>< dù bên trong hơi khô ko đc dẻo lắm nhưng vẫn ra hình đẹp!! Thế là tiếp tục phát huy nhưng lần 2 thì lại ko đc nó dẹp lép hà phía rìa cũng ko sần sùi nữa, lần 3 thì nó nứt toạc cả ra!!!! tức ơi là tức bữa nào chị up ct làm macaron của chị nha nhất là phần thời gian íh!!

    • Linh Trang
      Tháng Mười 5, 2012 vào 5:52 chiều #

      Em gái giúp mẹ làm món gì thế? Chị đọc comment mãi mà không đoán ra :P

  16. Minh Hòa
    Tháng Mười 4, 2012 vào 12:16 chiều #

    Điều này chuẩn em ah “Nhưng mà thật sự là tuy mình đã đến Paris tới lần thứ 3 nhưng vẫn không cảm thấy được bất cứ điều nào trong số những điều kể trên. Cũng có thể là do thời gian mình lưu lại tại Paris chưa đủ để khám phá hết vẻ đẹp của nó, nhưng ấn tượng của mình về Paris chỉ có: lộn xộn, nhốn nháo, đề phòng mất cắp tại các bến tàu xe, người nhập cư quá nhiều, bẩn và nhiều rác, đa số các điểm thăm quan nổi tiếng đều đã được thương mại hóa đến mức tối đa nên cũng mất đi ít nhiều sự hấp dẫn tự nhiên của nó… ”

    Chị đã được nghe nhiều người nói (thậm chí con bạn thân chị còn nhắc nhở là Tháp Eiffel như một cục sắt gỉ, xấu khiếp được :p) và đã từng cảm nhận được thế với 4 lần du lịch Paris trong 4 mùa. Nhưng phải đến khi được ở Paris (chị làm internship trong 7 tháng) thì mới cảm nhận được tất cả vẻ đẹp của Paris và của cuộc sống nơi ấy. Lúc ấy mới hiểu tại sao một ng bạn Pháp của chị chia sẻ là có thể sống cả đời ở Paris k bao giờ thấy nhàm chán^^.

    Đọc bài này của em thấy nhớ Paris quá. Oh mon amour :x

    (Ah mà e chưa thử macarons ở Pierre Hermé ah? Cá nhân chị thích ở đó hơn là La Durée :p)

    • Linh Trang
      Tháng Mười 5, 2012 vào 5:43 chiều #

      Em chỉ qua Paris có mấy ngày, tranh thủ đưa mẹ và em gái em đi chơi nên cũng không kịp đi tìm cửa hàng bánh ạ, lần sau sang nhất định em sẽ thử Pierre Herme. Em cũng nghe nói là ở đó macaron sáng tạo hơn, mặc dù Laduree là nơi sinh ra macaron và chính Pierre Herme cũng có 1 thời gian học ở Laduree rùi mới ra riêng :)

  17. Loan
    Tháng Mười 4, 2012 vào 11:36 sáng #

    cám ơn em đã chia sẻ. Bài viết rất thú vị và… thơm lừng mùi bánh mì í :)))

  18. Thảo Phương
    Tháng Mười 4, 2012 vào 11:04 sáng #

    Chị ơi, chị làm macaron và viết bài chia sẻ về nó đi ạ. Hôm qua e có làm cơ mà chưa ưng ý, ngọt quá ;))

    • Linh Trang
      Tháng Mười 5, 2012 vào 5:41 chiều #

      uh chị vẫn đang làm thử để viết bài nè :)

Trả lời